"Đội trưởng, không nói như vậy thì họ cũng sẽ không tham gia đâu. Biết đâu nghe xong những lời này của tôi, họ lại hừng hực ý chí chiến đấu, tranh nhau tham gia cho xem."
Vẻ mặt của Chu Vãn Phong khiến Tống Diễm có chút không chắc chắn.
Anh rướn người về phía trước một chút, hạ giọng nói:
"Em nói thật cho tôi biết, em làm vậy rốt cuộc là muốn gì?"
Chu Vãn Phong cười nhẹ, giọng nói không nhanh không chậm:
"Mặc dù chúng ta không cùng một học viện, nhưng nói rộng ra chúng ta đều là sinh viên quốc phòng của đất nước, sau này sẽ gánh vác trách nhiệm bảo vệ tổ quốc, bảo vệ một phương. Nếu quá đơn thuần thì sao được, kẻ xấu kẻ ác đều xảo quyệt gian trá gấp trăm lần, nếu chỉ luyện tập thể lực và kỹ thuật, tấm lòng quá thiện lương mà bị lợi dụng thì phải làm sao? Phiền đội trưởng nhắn với họ một câu nữa, rằng dù cho trận đấu đồng đội Học viện Khoa học Kỹ thuật có thua, các xạ thủ của chúng tôi vẫn sẽ tham gia, chỉ có kẻ cứng đầu mới từ bỏ suất thi đấu."
Tống Diễm đã chuyển lời của Chu Vãn Phong đến Đại đội trưởng Dương Chí Thành một cách trung thực. Tuy nhiên, những từ thừa thãi như "đơn thuần", "kẻ xấu kẻ ác" đã bị anh tự ý lược bỏ, chẳng phải đây rõ ràng là đang mắng người ta ngu ngốc sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT