Chu Chí Nho quay lại nhìn Chu Vãn Phong, con ngươi cô đen láy, cằm hơi ngẩng lên, khóe miệng khẽ nhếch. Thấy người khác nhìn mình, cô còn chủ động tiến lên.
"Anh xem, anh xem, trước mặt bao nhiêu người chúng tôi mà nó dám điên cuồng đập cửa, nếu chúng tôi đến muộn một bước chắc nó đã hại người rồi?"
"Đồ súc sinh, đồ sói mắt trắng, tốt bụng cưu mang, chăm sóc mày mà mày không biết ơn. Là người thì bây giờ phải quỳ xuống dập đầu nhận lỗi.
"Đúng, bắt nó quỳ xuống nhận lỗi, không thể dễ dàng tha cho nó như vậy được."
Cháu trai, cháu dâu đưa tay định ép Chu Vãn Phong quỳ xuống.
Vai Chu Vãn Phong khẽ run, ánh mắt sầm xuống, ra vẻ "cứ thử động vào xem", khí thế bức người.
Nhất thời, họ rụt rè, thu tay lại rồi lại bắt đầu mắng nhiếc thậm tệ.
Chu Chí Nho ôm lấy vai Chu Vãn Phong:
"Xin lỗi, ngàn sai vạn sai đều là lỗi của tôi, tôi làm cha không dạy dỗ nó nên người. Nếu phải quỳ, cũng là tôi quỳ."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT