"Người này là người đầu tiên phát hiện ra thiết bị đèn pha hồng ngoại. Một mình một ngựa xử lý một bên thiết bị, thậm chí còn hốt trọn cả cái sở chỉ huy tạm thời của đám Đoạn Hàng Ý." Nói xong, anh giơ một ngón tay lên, ánh mắt vô cùng nghiêm túc: "Chỉ một người thôi, thiếu đi một cái đèn pha hồng ngoại, cậu có biết tỷ lệ sống sót của những người còn lại sẽ tăng lên bao nhiêu không?"
Sau khi gặp Chu Vãn Phong, Chu Bác Vũ liền nhớ đến một nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm của họ trước đây, lần đó ai cũng nghĩ rằng sẽ không thể trở về.
Anh đứng dậy, vỗ vai Lý Hòa Bình:
"Để Chu Vãn Phong vào đội của cậu không thiệt đâu. Một kẻ có thể suýt đánh gãy răng hàm của Đoạn Hàng Ý, tôi còn muốn kéo vào đội A nữa là. Cậu cứ để mắt giúp tôi xem sao, tốt nhất là giữ bí mật với bên trường, đừng nói gì cả. Tóm lại, đây là ý của chúng ta, còn lý do thì cứ để họ tự đoán."
Tiếng còi lúc năm giờ vang lên, trời vẫn còn tối mịt.
Các đội mới được phân chia đã đứng vào vị trí được chỉ định. Đoạn Hàng Ý thực sự không hiểu, tại sao Cao Xuân Tiết, Sa Thiếu Hành, Tào Bảo Sơn và Dư Ái Quân đều được phân vào đội A, trong khi chỉ có mình anh lại bị xếp vào đội B. Trong lòng anh có chút không phục, nhưng vì chuyện ồn ào trước đó, anh đã cố nhịn không đi tìm huấn luyện viên.
Lúc này, anh đứng trong hàng ngũ đội B, mặt mày sưng sỉa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT