Chu Vãn Phong lại đến phòng y tế một chuyến. Vẫn là vị bác sĩ già lần trước, cô nằm trên giường để ông nắn xương, không cảm thấy đau nữa, xem như đã tốt được bảy tám phần.
"Không tồi, hồi phục rất tốt, coi như biết nghe lời."
Bác sĩ Sài là lần đầu tiên thấy một học viên nghe lời và tuân thủ y lệnh như vậy. Trước đây, toàn là ông phải ra sức khuyên nhủ, nhưng sau lưng họ vẫn làm càn.
"Nhất là sau hội thao quân sự, những người coi tay chân như đồ đi thuê đều kéo đến đây "bảo trì" . Vì chút danh dự trước mắt mà hủy hoại cả thân thể khỏe mạnh." Lão Sài thở dài.
"Cường độ huấn luyện hằng ngày có thể tham gia bình thường rồi, nhưng nhớ kỹ, chỉ là hết đau thôi, thực tế vẫn chưa khỏi hẳn đâu. Đừng có vừa bắt đầu huấn luyện đã vượt quá giới hạn thể năng. Cơ bắp, xương cốt, dây chằng của con người cũng giống như lốp xe đạp vậy, rách rồi có thể vá lại được, nhưng dù sao nó cũng đã có một lỗ thủng. Vá càng nhiều lần thì sau này càng dễ hỏng."
Lão Sài vẫn phải tiếp tục dặn dò:
"Năm nay không tham gia hội thao có chút đáng tiếc, sang năm vẫn còn mà, phải không? Chẳng hiểu sao cứ phải cuống cuồng tham gia cho bằng được, cứ như thể chỉ có lần này, không có lần sau vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT