Từ lúc Trác Giai Di ngồi cạnh Chu Vãn Phong, Tôn Hướng Thu đã bất giác để ý. Cả hai đều có tính cách ít nói. Bên cạnh vẫn còn chỗ trống nhưng Trác Giai Di lại chọn ngồi cạnh Chu Vãn Phong. Gần như ngay lập tức, cô đã hiểu được sự lựa chọn của Trác Giai Di.
Đến khi quay đầu lại nhìn, cô phát hiện hai người vốn ngồi cách xa nhau giờ đã chụm đầu vào nhau, không còn khoảng cách nào nữa.
Chu Vãn Phong vừa viết vừa vẽ, thỉnh thoảng lại ngẩng lên nhìn Trác Giai Di.
Trác Giai Di thì cau mày, tay nắm chặt bút, cắn móng tay. Cứ nghe Chu Vãn Phong nói một câu, cô lại viết xuống một chút. Vẻ mặt cả hai đều không thoải mái, nhìn từ xa còn có chút căng thẳng như giương cung bạt kiếm.
Nền tảng kiến thức văn hóa của Trác Giai Di quả thật rất yếu. Cô nói không hiểu, và Chu Vãn Phong tin điều đó.
Để cô ấy hiểu được, cần phải lấp đầy những lỗ hổng kiến thức cho cô. Nhưng Trác Giai Di lại là một học sinh thích đặt câu hỏi, cô hiểu vấn đề thông qua việc nghi vấn, và tiến bộ sau khi đã hiểu.
Nhưng hiện tại, cô chỉ toàn đặt ra câu hỏi. Cô không hiểu, và càng không hiểu, cô lại càng thắc mắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT