Trong ký túc xá, mọi người đang dọn dẹp hăng hái. Riêng Chu Vãn Phong bị cả phòng nhất trí bắt không được đụng tay vào việc gì, chỉ có thể nằm yên trên giường. Chút việc vặt này cũng chẳng thiếu một người.
"Chị Chu, nếu chị thật sự muốn làm gì đó thì cứ vận động cơ miệng, hát cho mọi người nghe một bài là được."
Kim Hồng Kiệt không biết tìm đâu ra một chiếc giẻ lau, ra sức lau chùi cánh cửa. Dáng người cao, sức lực khỏe, chỉ vài đường kẽo cà kẽo kẹt là cánh cửa đã sáng bóng nước.
Nghe Kim Hồng Kiệt nói vậy, Hồ Ngân Bình và Hạ Manh Manh bật cười thành tiếng:
"Cậu mà nói thế, Vãn Phong thế nào cũng phải bật dậy khỏi giường cho xem. Cậu ấy thà lao vào dọn dẹp còn hơn phải hát."
"Đúng thế, tớ kể cho các cậu nghe bao lần rồi, tớ ngồi ngay sát cậu ấy, chỉ thấy miệng cậu ấy mấp máy chứ có nghe được tiếng nào đâu. Trừ phi dí sát đầu vào mặt cậu ấy may ra mới nghe được chút âm thanh."
Lưu Thư Bồi đang lau sàn, liền giơ tay lên tỏ vẻ đồng tình: "Cái này tớ làm chứng được, cậu ấy hát lí nhí lắm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT