Cô cúi đầu chăm chú đọc đề, một tay chống trán, mắt không rời trang giấy, như thể muốn học thuộc lòng từng câu chữ. Tay kia khẽ giơ lên, một cây bút chì xoay tròn trên đầu ngón tay như đóa hoa.
Càng nhìn, càng không hiểu.
Chu Vãn Phong ngả người ra sau ghế, nụ cười nhẹ trên môi đông cứng lại trong đáy mắt, nhưng khóe miệng lại không kìm được nhếch lên. Cái cảnh tượng mình đang ngồi trước bàn làm bài thi này thật có chút mộng ảo, không chân thực.
Kiếp trước, cô không có tâm trí học hành, cũng không có cơ hội để học hành tử tế. Đến cả cái bàn học trong nhà cũng thiếu mất một chân.
Với trình độ của cô, cô cũng không thể biết được tờ đề thi này là bài kiểm tra đầu vào thực sự, hay là Dương Nghệ Quân đã nhờ người ra đề khó để nhân cơ hội hạ thấp cô.
Nhưng dù là trường hợp nào, cô cũng thực sự không làm được.
Sau khi xem qua lại hai bộ đề, cô cầm chúng lên và đi xuống lầu.
Chu Vãn Phong có tâm lý của một người trưởng thành, cô không sợ bị chế giễu hay mất mặt. Trước khi nghỉ học ở kiếp trước, ngày nào cô cũng phải lục thùng rác để nhặt chai lọ. Cậu bạn cùng bàn đã yêu cầu giáo viên đổi chỗ ngay trước mặt cả lớp, lý do là người cô có mùi hôi của thùng rác, rất khó chịu.
Quả thật có mùi, nên cô đã tự mình dọn bàn ra ngồi một mình ở phía sau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT