Chu Vãn Phong vẫn im lặng, chỉ có điều lúc này, trong mắt cô ẩn chứa một cảm xúc không thể hiểu nổi.
Trong đầu cô đang nghĩ gì, Dư Ái Quân không thể nhìn thấu. Anh chỉ nhìn chằm chằm vào mắt Chu Vãn Phong, giọng nói vừa lạnh lùng vừa cứng rắn:
"Cô, không giống với những học viên vừa rời đi. Trong mắt họ có sự khao khát và tò mò về việc làm lính, về quân đội và tương lai. Thực ra, trong số họ có người không theo kịp huấn luyện, nhưng họ có một ngọn lửa nhiệt huyết, một ý chí vươn lên. Tất cả những điều đó cô đều không có. Những gì cô thể hiện và những gì tôi thấy, cô chỉ đơn thuần đang hoàn thành một việc, một nhiệm vụ. Ngay cả khi cô giúp đỡ người khác, đó cũng chỉ là một phần đi kèm với công việc, với nhiệm vụ đó. Cô có thực sự muốn giúp họ không? Tại sao cô muốn đi lính? Vẫn là câu hỏi hôm trước tôi đã hỏi, mọi mặt của cô đều rất xuất sắc, thể lực hơn người của cô đáp ứng đủ yêu cầu của một người lính giỏi. Nhưng làm lính lẽ nào chỉ nhìn vào thể lực sao? Cái cốt lõi của cô không được, tư tưởng của cô không đạt tiêu chuẩn, đó là lý do tôi cho rằng cô không thích hợp làm lính."
Trong đôi mắt lạnh lùng của Chu Vãn Phong dần dâng lên một tia cảm xúc, hai tay cô âm thầm siết chặt.
Đôi môi mím chặt, cô vẫn giữ im lặng.
Dư Ái Quân nhìn chằm chằm Chu Vãn Phong, gầm lên giận dữ: "Chu Vãn Phong, tôi ra lệnh cho cô mở miệng!" Tiếng gầm đột ngột khiến mấy cán bộ đi ngang qua đằng xa phải ngoái đầu lại.
Khuôn mặt lạnh như băng của Chu Vãn Phong cuối cùng cũng có biểu cảm. Lông mày cô nhíu lại, ánh mắt tĩnh lặng mà sâu thẳm, không còn đứng đờ ra như một khúc gỗ nữa. Trong con ngươi cô phản chiếu khuôn mặt giận dữ của Dư Ái Quân, khóe miệng cô khẽ mở, giọng nói lạnh như băng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play