Cô ấy luôn thì thầm bên tai:
"Vãn Phong, cấp ba quan trọng lắm, không thể để thanh xuân trôi qua lãng phí được."
"Vãn Phong, ba năm cấp ba cậu phải tận hưởng cuộc sống học đường, phải tích cực tham gia chứ. Sau này khi về già, tất cả những điều này sẽ là những kỷ niệm quý giá."
Chu Vãn Phong có thể hiểu được sự thay đổi trong tâm trạng của Vân Tĩnh Nhã. Cô đơn lẻ bóng, lạnh nhạt với mọi chuyện ngoài học tập, cũng không tích cực với các bạn trong lớp.
Trước khi trở về biệt thự Nam Hồ, ánh mắt Vân Tĩnh Nhã nhìn cô luôn có một nỗi áy náy và buồn bã khó tả.
Lúc tự học buổi tối, với tư cách là ủy viên văn thể, Vân Tĩnh Nhã quyết định sẽ giúp lớp tập một tiết mục. Nói xong, cô còn cười toe toét với Chu Vãn Phong đang ngồi ở dưới.
Giang Thần ở phía sau điên cuồng đá vào ghế của Chu Vãn Phong, giọng cậu ta gần như muốn khóc: "Chu Vãn Phong, cậu từ chối đi chứ, chẳng lẽ chúng ta thật sự lên sân khấu biểu diễn à? Biểu diễn cậu đánh tớ sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play