Trời dần trở lạnh, đặc biệt là buổi sáng, thậm chí có thể cảm nhận được luồng khí lạnh buốt. Hàng cây bạch quả ven đường đến trường, sau một đêm gió lạnh, lá vàng đã rụng đầy đất, trên cành chỉ còn lơ thơ vài chiếc lá và quả.
Vạn vật đã sẵn sàng vào đông.
Chu Vãn Phong vẫn ăn mặc mỏng manh, cô vốn dĩ luôn mặc ít hơn người khác. Trong khi có bạn trong lớp đã mặc áo giữ nhiệt, quần giữ nhiệt và áo len thì cô chỉ mặc một chiếc áo len dệt kim cổ cao mỏng, khoác ngoài là một chiếc áo khoác jacket, hoặc một chiếc áo khoác ngắn cổ cao, và bắt buộc phải có túi.
Khi nhà trường yêu cầu mặc đồng phục, cô sẽ khoác thêm bên ngoài, quần thì luôn là loại bó sát người.
Vương Phỉ Lệ cho rằng phong cách ăn mặc của Chu Vãn Phong là theo kiểu cool ngầu, hơn nữa mặc dày cộm vừa không đẹp lại vừa bất tiện cho việc hoạt động, chạy nhảy.
Chu Vãn Phong mặc ít, có lẽ là muốn bản thân luôn ở trong trạng thái tốt nhất, ra tay phải nhanh, đá chân phải nhanh như chớp.
Vân Tĩnh Nhã thì luôn cảm thấy Chu Vãn Phong lạnh, mỗi lần chạm vào tay cô đều không ấm áp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT