Vân Lam tóc tai bù xù, rối tung như vừa bị ai vò nát. Khi thấy máu trên mặt Tĩnh Nhã, cô hoảng hốt tìm khăn giấy khắp nơi, nhưng trong phòng ngủ bừa bộn chẳng thấy gì cả. Cô vội vã chạy tới, run rẩy định bụm miệng vết thương cho con gái nhưng lại sợ làm cô bé đau, lại sợ hãi màu đỏ chói mắt kia.
"Tĩnh Nhã, xin lỗi con, mẹ không cố ý đâu. . . hu hu, con tha thứ cho mẹ được không?"
Vân Lam vừa khóc vừa van xin.
Vân Tĩnh Nhã lại đẩy mạnh mẹ ra, nước mắt lã chã rơi, đôi vai run rẩy, vẫn cố gắng thuyết phục:
"Mẹ, mẹ không thể ở lại đây sống sao?"
Vân Lam vò đầu bứt tai, vẻ mặt đầy khó xử, rồi từ từ ngồi bệt xuống sàn:
"Các con đều bị nó lừa rồi, nó đến để chia rẽ gia đình mình. Chỉ cần mẹ đưa thứ đó cho Chí Nho, chúng ta vẫn là một gia đình hạnh phúc mà. . . hu hu hu, mẹ không hiểu tại sao bà ngoại lại đối xử với mẹ như vậy, mẹ đã cầu xin bà rồi, bà không thương mẹ nữa. . . hu hu hu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play