Thấy Chu Vãn Phong đến gần, Vân Lam hoảng hốt lùi lại, vội vàng nhìn về phía Dương Nghệ Quân, miệng gọi: "Mẹ, mẹ. . ."
Vân Lam vốn mềm yếu, lại thêm mái tóc dài chấm vai, lúc khóc trông đến là đáng thương. Nhưng những điều này không hề có tác dụng trong mắt Chu Vãn Phong.
Cô đưa tay túm lấy mớ tóc đen nhánh, Vân Lam ngửa đầu ra sau, đau đến kêu khóc, gọi Dương Nghệ Quân cứu mình: "Mẹ, mẹ ơi, cứu con với, cứu con với, con đau quá."
Trong đôi mắt đẫm lệ của Dương Nghệ Quân thoáng qua một tia đau lòng. Bà bước lên hai bước nhưng lại bắt gặp đôi mắt đen láy, lạnh như băng của Chu Vãn Phong, lập tức khựng lại.
Bà nghĩ đến Tĩnh Nhã đã suy sụp, đã khóc nức nở ở trường.
"Mẹ ơi, cứu con với, cứu con với. Mẹ ơi cứu con, đầu con đau quá."
Vân Lam dùng hai tay cố gỡ tay Chu Vãn Phong ra, cô cảm thấy da đầu mình như sắp bị lột ra, đau quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play