Chu Vãn Phong cúi đầu nhìn túi hồ sơ trên tay, rồi bỗng ngẩng lên, khóe môi cong thành một nụ cười. Bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của Chu Chí Nho, cô bất giác bật cười.
"Điều gì đã khiến ông ảo tưởng rằng chuyện ông tốt hay xấu lại có liên quan đến tôi? Ông không thấy những lời này của mình nực cười lắm sao? Chỉ cần hồi cấp hai, có một lần duy nhất ông chịu đến họp phụ huynh, thì có lẽ hôm nay tôi đã do dự đôi chút rồi."
Chu Vãn Phong bước tới, ánh mắt lạnh lẽo bức người: "Có cần tôi nhắc lại cho ông nhớ mình đã làm những gì không? Năm lớp bảy, Dương Nghệ Quân ép tôi vào trường thể thao, ông đã làm gì? Ông có quan tâm đến tôi không? Ông có nghĩ cách giải quyết giúp tôi không?"
"Năm lớp tám, trường yêu cầu họp phụ huynh, tôi đứng đầu khối nên nhà trường hy vọng phụ huynh có thể đến dự. Đó không phải chuyện gì làm ông mất mặt, mà là để ông bước lên bục nhận vinh quang. Cô Tôn Mộc Lan, chủ nhiệm lớp tôi khi đó, đã lén gọi cho ông mấy cuộc điện thoại? Ông còn chẳng thèm nhấc máy."
"Năm lớp chín, mùa đông tôi bị cảm lạnh, sốt cao ba mươi chín độ tư, phải một mình đạp xe đi truyền nước biển. Nửa đêm về đến nhà, ông lại bảo tôi phải chú ý giờ giấc. Người lạ trong bệnh viện còn biết đưa cho tôi một bình nước nóng để sưởi ấm tay, còn ông thì sao? Đến lúc này mà ông còn nhắc đến huyết thống, đến tình cha con với tôi ư?"
Chu Vãn Phong cười, rút tài liệu trong túi ra liếc qua vài lần. Cô ngẩng đầu, tay giơ lên, mỉm cười nhìn Chu Chí Nho với sắc mặt đã tái mét. Xoẹt! Xoẹt xoẹt! Từng tờ giấy bị xé nát, vụn ra thành những mảnh trắng như tuyết, rồi được tung thẳng lên không trung.
Ánh mắt cô sắc lẹm, giọng nói vừa tàn nhẫn vừa lạnh lùng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play