Nhiều học sinh đã đi xa rồi vẫn ngoái đầu lại nhìn, không biết là nhìn chiếc xe hay nhìn người trên xe.
Vân Tĩnh Nhã mở cửa xe ngồi vào, lập tức ôm chầm lấy Dương Nghệ Quân, "Bà nội, cháu nhớ bà quá." Nói xong, cô ôm chặt hơn, hít một hơi thật sâu, rồi ngẩng đầu lên thì thấy Chu Vãn Phong đã đi qua chiếc xe, hướng về phía khu nhà trọ.
Lúc này cô mới nhớ ra, đây là cổng trường, bà nội lái xe đến đón cô có hơi phô trương quá. Cô cũng vì quá vui mừng khi gặp bà mà quên mất.
Từ cổng trường đến khu nhà trọ đi bộ chưa đến mười phút, rất gần.
Chu Vãn Phong sắp về đến nhà thì chiếc xe đuổi kịp.
Dương Nghệ Quân tươi cười nói:
"Nghỉ lễ thì về nhà đi con, dì giúp việc đã làm rất nhiều món ngon, nói là để bồi bổ cho hai đứa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play