Thầy Đỗ Vĩnh An liếc nhìn Chu Vãn Phong, cô vẫn ngồi im lặng ở đó, lưng thẳng tắp dựa vào tường, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm nào.
Cô Tôn Mộc Lan thấy trời đã tối, nhíu mày, hạ giọng nói: "Tôi đi gọi lại lần nữa." Nói rồi cô tìm một cảnh sát để mượn điện thoại.
Một lúc sau, cô Tôn Mộc Lan ủ rũ quay lại:
". . . Không gọi được."
Vừa dứt lời, cửa lớn bên sảnh mở ra, hai người đàn ông bước vào.
Một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi, mặc chiếc áo khoác công nhân màu xám, nước da ngăm đen, đi trước một bước mở cửa. Theo sau là một người đàn ông trông khoảng ngoài ba mươi, mặc một bộ vest lịch lãm, chất liệu vải phẳng phiu tôn lên vóc dáng thẳng tắp. Người đàn ông này có bước đi vững chãi, khí chất điềm đạm, ánh mắt tao nhã, ôn hòa, toát lên vẻ thong dong và phóng khoáng.
Chu Chí Nho vừa bước vào, liếc nhìn một vòng rồi lập tức thấy Chu Vãn Phong đang ngồi dựa vào tường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT