Quân trắng xếp thành hàng ba thì bị quân đen chặn lại. Ở giữa, quân đen xếp thành hàng năm, Chu Vãn Phong cũng không hề nao núng, bị chặn thì lại chuyển sang chỗ khác bắt đầu.
Dương Nghệ Quân nhìn Chu Vãn Phong đi nước thứ tư, ngẩng đầu nhìn cô nói:
"Mày muốn nói gì với tao?"
Chu Vãn Phong xòe tay ra, trong lòng bàn tay còn ba quân cờ trắng, cô đặt hết lên bàn cờ.
"Tất cả những gì tôi có đều ở đây, bà nhìn rất rõ, lần nào cũng chặn đường tôi, vừa lãng phí quân cờ vừa khiến chính mình mất đi nhiều cơ hội. Lẽ ra chúng ta là hai đường thẳng song song không giao nhau. Bà đi đường bà, tôi đi đường tôi, bà cứ lần này đến lần khác cản trở, thì sự phản kháng của tôi chính là quét sạch những cản trở đó đi. Người ra tay trước luôn là bà, tôi chỉ đi sau phản công. Tôi có chủ động lần nào không?"
Chu Vãn Phong phẩy tay quét sạch bàn cờ, cầm lấy một quân đen đặt xuống, mắt nhìn chằm chằm Dương Nghệ Quân nói:
"Quen biết lâu như vậy, bà nghĩ tôi sợ bà sao? Tôi chưa bao giờ chủ động gây sự, cũng chưa bao giờ đào bẫy cho bà nhảy vào. Những thứ bà muốn, những thứ bà quan tâm, những thứ bà coi trọng, trong mắt tôi cũng chính là điểm yếu của bà. Tôi đã làm gì chưa? Từ ngày đầu tiên bước vào cửa, bà đã nhắm vào tôi. Bà biết chơi cờ vây, tôi chỉ biết chơi cờ caro đơn giản, quy tắc của chúng ta không giống nhau, tôi chỉ muốn đi thẳng về phía trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT