Cố Kiến Lâm ôm chú mèo cam trong lòng đứng dậy, ánh mắt hắn vẫn còn vương vấn nỗi mơ hồ khó gỡ.
“Phải đó.”
Chúc Long Tôn Giả chắp tay sau lưng, tựa thiếu nữ dạo bước dưới tàng cây, sau lưng nàng là Cổ Long sừng sững uy nghiêm cuộn mình, vảy rồng đỏ thẫm lấp lánh tựa hồng ngọc quý giá: “Dù là ta khi mất trí nhớ cũng vẫn là ta, ta vẫn giữ lại cảm giác và ký ức về ngươi, đôi khi ngươi cũng sẽ thấy ánh mắt và nụ cười của ta vẫn như thuở nào. Ta vẫn có thể nắm tay ngươi như trước, đi bên đường hát cho ngươi nghe.”
“Cái gọi là Vân Tước, chính là dáng vẻ của ta khi ở mẫu tinh, khi ta còn là một con người.”
Nàng liếc mắt cười khẽ, một vệt hồng nơi khóe mắt diễm lệ tựa máu tươi: “Đó là quãng thời gian cô độc và mơ hồ nhất của ta, nếu khi ấy ngươi có thể xuất hiện, ta cũng sẽ thật lòng yêu ngươi phải không? Đừng tưởng cả thế gian này chỉ có ngươi trong sạch nhất, ta cũng từng ngây thơ vô tội.”
Cố Kiến Lâm cúi đầu vuốt ve chú mèo, bình thản nói: “Thật khó tưởng tượng, đến tận bây giờ ta vẫn không thể chấp nhận quy tắc này, Thần linh khi mới giáng lâm thế gian, cũng từng là những hài tử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT