Cố Kiến Lâm trầm tư rất lâu, như có điều suy nghĩ mà nói: “Tên thể nhân bản đó uy hiếp đối với chúng ta không lớn đến thế, nhất thời nửa khắc không cần bận tâm đến nàng. Mặc dù… nàng mang một khuôn mặt khiến ta chán ghét.”
Đường Lăng lấy tay chống cằm, nằm sấp trên bàn máy tính của hắn, lười biếng hỏi: “Vì sao?”
Dưới ánh tà dương, mái tóc dài trắng như tuyết của nàng buông xõa xuống, tựa như một chú hồ ly nhỏ mệt mỏi lười biếng. Tấm lưng ong mềm mại thướt tha in bóng lên bức tường trắng, yêu kiều tựa một đóa sen đang e ấp chờ nở.
“Giữa thể nhân bản này và Bạch Trạch Thị Tộc là mối quan hệ nước với lửa, không đội trời chung. Với thân phận là một vật chứa, điều nàng kiêng kỵ nhất chính là cổ thần thị tộc đã tạo ra nàng. Bạch Trạch Thị Tộc, cùng với Thế Giới Trật Tự mà các nàng đầu tư, đều là kẻ thù của chúng ta. Thể nhân bản đó có thể giúp chúng ta kiềm chế các nàng một cách hiệu quả.”
Cố Kiến Lâm phân tích: “Tốt nhất là để các nàng tự tiêu hao lẫn nhau, chúng ta ngồi mát ăn bát vàng.”
Đương nhiên, phần lớn cổ thần tộc của Bạch Trạch Thị Tộc đều đang ngủ say trong Vân Mộng Trạch. Kẻ thù hiện tại chỉ là những ngụy tổ đã dung hợp Pháp Thứ Ba, đứng đầu là ý thức nhân tính của vị Chí Tôn màu trắng kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play