Bàn thờ trong cung điện bằng đồng thau đang bập bùng ánh nến.
Từ Phúc ngồi trên bồ đoàn, lặng lẽ dõi mắt về tận cùng bóng đêm. Những rễ cây vàng đan xen chằng chịt kia đã bị thiêu rụi hoàn toàn, chỉ còn lại tro tàn vương vãi khắp mặt đất, lãng đãng phiêu du trong làn gió âm lãnh.
“Thứ này được gọi là Chúc Chiếu Thần Thụ, nhưng nó không phải bản thể thật sự, mà chỉ là một đoạn rễ. Năm xưa, Kỳ Lân Tôn Giả đã tạo ra không gian độc lập này trong thế giới của nàng, dùng để làm… vật chứa nuôi cấy? Ừm, đó là cách nói của những người hiện đại như các ngươi. Ta từng đọc qua ký ức của những kẻ đến từ thế giới bên ngoài, nên cũng hiểu đôi chút về thế giới đó.”
Hắn giải thích: “Nếu các ngươi muốn hỏi ta bản chất của Chúc Chiếu Thần Thụ là gì, thì câu trả lời của ta là không biết. Trong thần thoại sáng thế của Cổ Thần Tộc, Chúc Chiếu và U Huỳnh được sinh ra từ thuở khai thiên lập địa. Chẳng ai hay biết đó là một sinh mệnh, hay một loại pháp tắc, hoặc một thứ gì khác. Tóm lại, người đời gọi chúng là Nguyên Sơ.”
Vốn dĩ còn muốn kể tiếp, nhưng hắn bỗng nhìn thấy lưỡi đao đang kề sát cổ mình, không nhịn được mà cất lời: “Tiểu cô nương, ngươi có thể dời lưỡi đao khỏi cổ ta được không? Ta sắp chết đến nơi rồi.”
“Xin lỗi, ta không phải không tin vào nhân phẩm của ngươi, mà là lo ngại ngươi sẽ lại phát cuồng lần nữa. Dù sao, ngươi đã từng bị ba vị Cổ Chi Chí Tôn bắt giữ, chẳng ai biết liệu bọn họ có gieo thứ gì như bom hẹn giờ vào cơ thể ngươi hay không.” Tô Hữu Châu hai tay nắm chặt Diệt Quỷ Thái Đao, ánh mắt nàng vô cùng chuyên chú, tựa như một kiếm đạo đại sư đang nín thở tập trung tinh thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play