Hoàng đế vẫy tay, gọi Bình An đến gần: "Ngươi đến vừa lúc, giúp trẫm đọc một thiên văn chương."
Bình An chưa hiểu đầu cua tai nheo, nhưng vẫn vâng lời nhận lấy văn chương, cất cao giọng đọc.
Hoàng đế nhắm mắt lắng nghe, cẩn thận nghiền ngẫm những quan điểm được trình bày trong từng câu chữ. Bình An mới tám tuổi, đọc một thiên văn chương trúc trắc mà trôi chảy, ngữ điệu rõ ràng, từng chữ rành mạch. Chẳng những không đọc sai chữ nào, mà ngay cả chỗ ngắt nghỉ, dấu chấm câu cũng không sai sót, giọng đọc trong trẻo thật dễ nghe.
Hoàng đế có phần kinh ngạc. Điều này chứng tỏ hắn hoàn toàn hiểu được ý nghĩa của từng câu từng chữ. Uổng công Thục phi còn biện hộ cho Lý Bạc Ngôn, nói rằng tám tuổi còn nhỏ, không biết chữ là chuyện thường. Thật muốn lôi nàng đến đây cùng nhau nghe xem, con nhà người ta đọc sách như thế nào!
Bình An đọc được nửa chừng, thì Hầu Giảng Học Sĩ Hồ Oanh xin vào yết kiến.
Quách Hằng lúc này mới hiểu ra, Hoàng đế không phải đến đây để tưởng nhớ trưởng tử, mà là vì đứa con út Mân vương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT