Trần Bình Kế bị đánh đến ba ngày không ngồi nổi ghế, cũng chẳng dám hé răng chuyện đi Thiếu Lâm Tự xuất gia nữa. Trần Diễm cho hắn hai lựa chọn: một là về quê, phụ giúp việc dạy võ ở địa phương. Chỉ cần cha mẹ hắn đồng ý, Lâm gia có thể giới thiệu sư phụ dạy võ nghệ; hai là ở lại kinh thành, cùng Bình An cùng nhau đọc sách, sau này trực tiếp ghi danh thi võ cử.
Chỉ là một khi võ học các nơi được khôi phục, nội dung thi võ cử sẽ ngày càng gần với chương trình học ở quan học. Trần gia lại không phải võ tướng thế gia, Lâm Nguyệt Bạch hiểu biết cũng có hạn, tự học theo kiểu "đông một búa, tây một cây gậy", rốt cuộc không thành hệ thống.
Cân nhắc kỹ càng, Trần Bình Kế tuyên bố kế hoạch lên núi học nghệ chính thức "chết yểu", rồi lên đường về quê với mấy tên nam phó và gã sai vặt làm bạn.
Hôm Bình An ra bến tàu tiễn hắn, cậu xách theo một cái lồng sắt cũ kỹ, bên trong là một con dế màu nâu đen bóng loáng.
"Trước kia ta hứa tặng cậu một con dế. Con này là dế cơm, do Tế tửu Quốc Tử Giám tặng ta. Ta còn chưa kịp bồi dưỡng tình cảm, tặng cậu đó." Bình An nói.
Trần Bình Kế cũng lôi từ trong bọc hành lý ra một cái tráp: "Không thể để ta thua thiệt, phải đổi chứ. Đây là Phương bách hộ tặng ta, cho cậu đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play