Mưa lớn trút nước, sóng dữ ngập trời.
Tôn Tri huyện một lòng quyết tử thủ đê điều, lũ rút ngày nào, ngài mới về huyện nha ngày ấy.
Các vị phó quan, quan viên nhao nhao khuyên nhủ: “Đại lão gia nhất định phải giữ gìn thân thể, vạn nhất…”
“Chư vị không cần khuyên nữa, ta là cha mẹ dân một huyện, đương vì con dân phía sau che mưa chắn gió.”
Với Tôn Tri huyện mà nói, còn có cái gì "vạn nhất" nữa? Đê điều mà vỡ, hoặc là bị nước lũ cuốn trôi, hoặc là bị triều đình trị tội trảm đầu. Vẫn câu nói ấy, đằng nào cũng chết, chết trên đê còn kiếm được cái tiếng trung liệt hi sinh vì dân, may ra không liên lụy đến thê nhi, họa cập cả nhà.
Một đám quan lại bé như hạt vừng nghe vậy thì mắt tròn mắt dẹt. Đại lão gia tự mình canh giữ đê điều, ai dám hó hé chuyện hồi thành? Thế là nhao nhao đứng ra biểu quyết tâm, thề sống chết có nhau, cùng đại lão gia đồng lòng giữ đê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT