Đúng như Trần Diễm dự đoán, Bình An là một đứa trẻ có tâm lý thi cử cực kỳ tốt. Dù đoán trượt hết mọi đề, cậu vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, quyết tâm làm cho bằng hết các bài thi.
Kỳ thi Hương coi trọng nhất là vòng đầu tiên, đặc biệt là ba bài "Tứ Thư", nên Bình An dồn nhiều tâm sức hơn. Sau khi chép xong toàn bộ, cậu mới bắt đầu suy nghĩ các bài "Ngũ Kinh" phía sau.
Bình An chọn môn sở trường là "Dịch Kinh", giống như lão cha cậu. Thấy thời gian còn sớm, cậu thong thả suy ngẫm, sửa đi sửa lại, cẩn thận sao cho văn chương vừa chuẩn xác vừa sát đề. Từ lý, từ đến khí, cậu đều xem xét kỹ lưỡng rồi mới bắt đầu chép vào giấy thi. Còn chuyện có đỗ đạt hay không, cậu chẳng bận tâm, cùng lắm thì bị lão cha cười nhạo cho một trận ấy mà.
Thời gian trôi đến buổi chiều ngày thứ ba. Nhìn trang giấy kín đặc những con chữ đoan chính, ngay ngắn, Bình An cảm thấy thành tựu, vươn vai một cái. Lúc này trời còn chưa tối hẳn, chưa cần phải "thỉnh đuốc", cậu bèn nộp bài.
Liên tục ba ngày làm bài thi quả thật rất mệt. Vốn dĩ giữa ba vòng thi, thí sinh được phép rời trường thi về nhà nghỉ ngơi. Nhưng từ khoa thi trước, triều đình đã đổi luật, thi Hương không cho phép rời trường giữa chừng, chín ngày sáu đêm chỉ được ra ngoài hai đêm, còn lại phải nghỉ ngơi tại trường thi.
Chiều tà muỗi mòng hoành hành, Bình An vội bôi thêm thuốc chống muỗi. Cậu tháo ván kê tay, buông rèm xuống, vừa định ngả lưng nghỉ ngơi thì thấy mấy quân tốt bước nhanh về phía dãy nhà thi, tiếng giày nện lộp cộp vang động, trong không gian tĩnh mịch của trường thi càng thêm kinh động lòng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT