Tiểu nhị bưng thức ăn vào, Bình An liền tranh thủ hỏi han hắn về chuyện Yến Nguyệt Lâu.
Tiểu nhị ngó ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt mơ màng hướng về: “Cái Yến Nguyệt Lâu ấy à, đâu phải chỗ dân đen áo vải như chúng tôi dám bén mảng tới. Một bàn tiệc bình thường nhất cũng tốn kém cả chục lượng bạc, thêm một món danh phẩm thì hai ba lượng, một bình rượu ngon bảy tám lượng, ca vũ bồi rượu mười mấy lượng, ngài tính xem, người thường chúng tôi quanh năm suốt tháng kiếm chẳng được bấy nhiêu, nói chi đến mấy cô danh kỹ bên trong. Họ vừa phong nhã lại vừa cao quý, có tiền chưa chắc đã gặp được, còn phải có thân phận, có tài danh, có thơ hay chữ tốt nữa cơ.”
Yến Nguyệt Lâu là nơi danh kỹ tụ tập, đứng đầu cả kinh thành này.
Thời đại này, danh kỹ tuy xuất thân thấp hèn, nhưng trải qua dày công dạy dỗ, cầm kỳ thi họa, thơ phú ca từ đều tinh thông. Không chỉ xinh đẹp, họ còn am hiểu nhân tình thế thái, là đối tượng mà thân sĩ phú thương tranh nhau theo đuổi, là tâm điểm trong những buổi văn nhân nhã tập. Bọn sĩ phu thượng khách, tự cho mình là những kẻ siêu phàm ở tầng lớp thượng lưu, không tiếc vung tiền như rác chỉ để đổi lấy một nụ cười của các nàng.
"Yến Nguyệt Lâu lợi hại như vậy, chủ nhân phía sau chắc thân phận không đơn giản đâu nhỉ?" Bình An hỏi.
"Cái này thì tôi thực không rõ." Tiểu nhị cười nói: "Kinh thành này mà, quan to hiển quý đầy đường. Ngài cứ thử ném hòn gạch đi, khéo lại trúng vào hoàng thân quốc thích ấy chứ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT