“Khoan đã!”
Bấy lâu nay nép mình trong góc khóc thút thít, Kỷ mẫu bỗng bước ra, dù vẫn còn run sợ nhưng kiên quyết ngăn Kỷ tú tài đang định đặt bút viết giấy tờ, bà hướng đám giáo úy nói: “Các vị quân gia, thiếp thân xin được thưa chuyện riêng với lão gia nhà thiếp đôi câu, mong các vị rộng lượng.”
Giáo úy liếc nhìn Bình An, Bình An gật đầu, nhíu mày cất tờ khế ước cũ kỹ ố vàng vào tay áo.
Kỷ mẫu quay sang chồng, nhẹ giọng hỏi: “Lão gia, ngài không thấy có gì kỳ lạ sao? Sổ sách hộ tịch giấy trắng mực đen rành rành, Cẩm Y Vệ muốn bắt người cứ theo danh sách mà làm, cớ gì phải truy nguyên, tra xem chúng ta có phải cha mẹ ruột không? Còn bắt phải khai cung?”
Kỷ tú tài ngẫm nghĩ, đáp: “Cẩm Y Vệ làm toàn án lớn, cẩn thận một chút cũng phải.”
“Nhưng thiếp nghe nói quan viên bị xét nhà, trước khi định tội sẽ bị cấm túc tại gia, chứ không ai bắt thẳng vào ngục.” Kỷ mẫu ghé sát tai chồng nói nhỏ: “Thằng Sân đánh Đăng Văn Cổ, vào thẳng chiếu ngục, tất cả đều dựa vào lời bọn họ, nhỡ đâu là giả mạo thì sao…?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play