Mân Vương thoáng cảm thấy bất an. Lộ Vương kia, mỗi năm đến kỳ hạn đều dốc tiền của giúp triều đình giải quyết khó khăn, lại có cả đàn con, chẳng nghe nói buôn bán sản nghiệp gì, chắc là nghèo rớt mồng tơi... Tạo phản là cái nghề đốt tiền, hắn lấy đâu ra tiền hối lộ quan biên ải?
Nhắc đến tiền, chợt nhớ đến Xương Bình Hầu, cái kẻ như Tì Hưu, chỉ hút vào chứ không nhả ra. Lẽ nào hắn chẳng những tham của, mà còn ôm dã tâm lớn? Xét cho cùng, hoàng trưởng tử đã mất sớm, Xương Bình Hầu lại chẳng có cháu ngoại ruột nào. Lộ Vương tính là con nuôi của Hoàng Hậu, phò tá hắn lên ngôi là lựa chọn tốt nhất.
...
Bình An đời này đọc bao nhiêu sách hay, ăn bao nhiêu món ngon, sinh hoạt điều độ, dinh dưỡng đầy đủ, lại còn vận động thường xuyên, đầu óc ngày càng lanh lợi. Cậu tìm một tập công báo liên quan đến sự việc, chọn một góc sạch sẽ trong Tàng Thư Các, trải ra rồi phơi nắng chiều, từ từ tĩnh tâm, bắt đầu phân tích từ đầu.
Mình đã đến đây, thế nào cũng vô tình làm xáo trộn dòng thời gian của thế giới này.
Đầu tiên là Trịnh tiên sinh, kẻ học hành làng nhàng, vậy mà giữa một rừng thần đồng lại đỗ tiến sĩ, vào Hộ Bộ làm việc, phát hiện số lượng thuế ruộng ở Tấn Châu có vấn đề, bèn tố cáo quan viên Hộ Bộ và Đốc Lương Tấn Châu. Hoàng đế vì đại cục, đành hạ lệnh tống Trịnh tiên sinh vào ngục để trấn an biên quân Tấn Châu, khiến họ yên tâm tác chiến. Nhưng sau khi chiến sự báo thắng lợi, Ngài lại phái Tuần Án Ngự Sử Vương Văn Hoán đến Tấn Châu điều tra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play