Khi lão đạo sĩ rời đi, đám quan viên tham dự pháp sự cũng tản đi hết, Bình An kéo lão Tiền đến gian phòng ký tên. Cậu thấy lão đạo sĩ có vẻ không đáng tin, hơn nữa phong kiến mê tín không thể tin được, liền lấy từ ba lô ra một quyển trục, bảo lão bái lạy.
Lão Tiền nhìn bức tượng Khổng Tử kim quang lấp lánh, so với tượng Khổng Tử bình thường càng thêm thần thái, liền thành kính bái bốn bái, rồi đem tên họ, quê quán, chuyên kinh, phong cách làm văn của từng phó khảo thí sinh lần lượt đọc lên, thỉnh ngài phù hộ.
Bình An đứng bên cạnh nghe mà mệt cả người, lời nguyện ước quá chi tiết tỉ mỉ. Bị lão làm cho một trận như vậy, Bình An quên béng việc mời lão đi chợ hoa. Bất quá lão Tiền đang đối mặt với thử thách lớn nhất từ khi bước chân vào con đường khoa cử, chắc cũng chẳng có tâm trạng đi chơi.
Mọi người xung quanh đều bận rộn, ngược lại Bình An rảnh rang, bài vở thì nhiều nhưng cứ chắp tay sau lưng đi dạo khắp nơi, rồi lắc đầu thở dài: "Ai chà, bận rộn thật... bận rộn thì tốt."
Ngày chín tháng tám âm lịch, trận đầu thi hương, Bình An canh tư đã phải rời giường! Tào mụ mụ ngáp dài giúp cậu mặc quần áo chỉnh tề: "Ngày thường đi học thì lề mề mãi mới chịu dậy, vừa nghe người ta đi thi là tự giác hẳn."
Bình An leo lên xe ngựa do lão Tiền phái tới, một đường đi đến trường thi, vác theo lá cờ viết năm chữ to "Quốc Tử Giám Lục Tuyển", đi theo đám giáo thụ và trợ giáo đưa thi chen vào đám đông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT