Rời khỏi Triệu Vương phủ, đoàn người hướng Khải huyện thẳng tiến.
Trời xám xịt, mưa phùn lất phất. Tình hình tai họa thực tế còn nghiêm trọng hơn những gì Thẩm Đình Hạc mường tượng. Đoạn đê Hoàng Hà vỡ dài đến mấy trăm bước, mới đắp xong ba ngày trước, nay lại bị hồng thủy khoét một lỗ lớn. Sóng lớn cuồn cuộn đục ngầu, cuốn theo đá vụn và bùn cát, gầm thét như mãnh thú trào ra từ vết vỡ.
Bình An mặc áo tơi, chân đi guốc gỗ, bước trên mặt đê lầy lội trơn trượt. Cậu cảm nhận rõ ràng nền đê dưới chân rung chuyển.
Không thể để quá nhiều người tập trung trên đê, Thẩm Đình Hạc chỉ cho phép hai Cẩm Y Vệ theo sát bảo vệ Mân Vương. Bình An lập tức lo lắng, lũ lụt hung hiểm, nhỡ có kẻ trà trộn vào đám dân phu, xông lên ám sát Mân Vương, cả đám cùng nhau ngã xuống dòng nước lũ thì đến cái xác cũng chẳng tìm thấy.
Nghĩ đến những gì được miêu tả về Mân Vương trong nguyên tác, cậu không khỏi suy đoán, liệu thảm trạng sau này của Mân Vương có phải do Lộ Vương gây ra?
Đang miên man suy nghĩ, tri phủ, tri huyện cùng đám quan lại lớn nhỏ hớt hải chạy tới, vội vã bái kiến khâm sai. Thẩm Đình Hạc nhíu mày, trầm giọng: “Trước tình hình lũ lụt cấp bách, miễn lễ. Mau lên đê đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play