Tống Thanh Hàn suy nghĩ một lát, đột nhiên hỏi: “Ngươi nghe nói qua lấy độc trị độc chưa?”
Nguyên Văn Hiên sững sờ, theo bản năng gật đầu, sau khi phản ứng lại, quay đầu nhìn miệng vết thương của Hạ Vân Phi, "A" một tiếng, bừng tỉnh nói: “Thì ra là thế!”
Tuy đã xác nhận kháng nguyên chữa bệnh đậu mùa ở miệng vết thương của Hạ Vân Phi, nhưng Tống Thanh Hàn vẫn nói: “Ta chỉ đưa ra một suy đoán thôi, còn chính xác hay không thì cần phải có thời gian nghiệm chứng mới biết được.”
Thi đại phu và Nguyên Văn Hiên đều gật đầu, hiểu ý cậu.
Còn Hạ Vân Phi, lúc thì nghe họ nói miệng vết thương của mình có thể chữa bệnh đậu mùa, lúc lại nghe nói không thể, bị xoay đến lơ mơ, có chút nản lòng.
Ngoài hắn ra, những người khác trong nhà đều không thoát khỏi móng vuốt của bệnh đậu mùa, vì thế hắn mới sốt ruột như vậy, sớm một ngày tìm được cách chữa bệnh đậu mùa, người nhà hắn sẽ có thêm một phần hy vọng sống, bằng không, dù hắn cả đời không cần lo lắng bệnh đậu mùa thì có ích gì chứ?
Tống Thanh Hàn và mọi người cũng hiểu sự gấp gáp của Hạ Vân Phi, vì vậy trên đường đi trừ lúc nghỉ ngơi và ăn uống, thời gian còn lại đều dùng để đi đường. Sau hai ngày hai đêm vất vả, đoàn người cuối cùng đã đến trấn nhỏ gần Mạc Thượng nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play