Tống Thanh Hàn nhíu mày, cảm thấy chuyện này cũng không dễ khuyên Tiêu Ninh.
Tuy người ngoài nhìn vào, phẩm tính của Nguyên Bá Thư coi như không tồi, nhưng nếu muốn sống cùng hắn, thật sự không ai có thể nói được rốt cuộc là tốt hay không. Huống hồ từ xưa đến nay, làm vợ kế không dễ chút nào. Làm tốt là điều hiển nhiên, làm không tốt thì sẽ bị chỉ mũi mắng. Đặc biệt Tiêu Ninh lại là bị mua về, trong lòng ít nhiều sẽ có cảm giác ăn nhờ ở đậu, làm việc đương nhiên không thể quá tùy hứng.
Khi hai người đang nói chuyện, Võ Đại Hổ đã quay lại. Nguyên Bá Thư nhận lấy bút, chấm mực, trải giấy Tuyên Thành phẳng trên tảng đá xanh, rồng bay phượng múa mà viết.
Chưa đầy nửa nén nhang, hắn đã viết xong hai tờ giấy Tuyên Thành.
Tuy Tống Thanh Hàn không nhìn kỹ nội dung trên giấy, nhưng chỉ bằng vào độ dài câu chữ cũng thấy nội dung hai tờ giấy này không giống nhau.
Cha Tiêu Ninh nhận lấy giấy Tuyên Thành, dựa vào chút kiến thức ít ỏi của mình, cuối cùng cũng ngắc ngứ xem xong nội dung bên trên. Sau khi xác nhận bên trong không có chữ nào bắt hắn trả lại tiền, hắn nhanh nhẹn cắn một cái vào ngón cái, in một dấu tay máu lên giấy Tuyên Thành.
Sau khi in xong cả hai tờ giấy, cha Tiêu Ninh nhướng mày, hằn học nói: “Giờ có thể đưa tiền rồi chứ? Đừng bày trò nữa, cũng đừng trách chúng ta không tiếp tục!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT