Thấy hắn trả lời dứt khoát, Tống Thanh Hàn nghĩ nghĩ, dường như cũng không có gì đáng hỏi thêm, liền nói: “Có nhận lệnh công tử hay không vẫn phải đợi gặp mặt mới quyết định, nhưng ngươi yên tâm, chỉ cần sau khi ta nói chuyện với hắn mà hắn vẫn có ý nguyện theo ta, ta nhất định sẽ không từ chối.”
Nguyên Bá Thư nghe vậy, tất nhiên là ngàn lần cảm ơn, thầm nghĩ chuyến này của mình thật đáng giá, chẳng những giải quyết được chuyện của mình, mà còn giải quyết được vấn đề học y của con trai đã làm hắn đau đầu bấy lâu, có thể nói là song hỷ lâm môn.
Khi về đến nhà, Tống Thanh Hàn và Nguyên Bá Thư ở trong nhà, Võ Đại Hổ thì một mình đi lên sau núi hái gia vị.
Tuy hiện tại Nguyên Bá Thư xem ra tâm tính không tồi, nhưng hai người Tống Thanh Hàn cũng không thể dễ dàng để hắn biết được bí mật gia vị, dù sao đây là cần câu cơm của họ. Nếu có gì bất trắc, hối hận cũng không kịp.
Huống hồ, chỉ là đi hái hương liệu thôi, cũng không tính là nguy hiểm, vì vậy Tống Thanh Hàn cũng có thể yên tâm để Võ Đại Hổ một mình đi.
Trước khi trời tối, Võ Đại Hổ cõng một giỏ đầy hương liệu về, chỉ là không như thường lệ mà lập tức bắt đầu xử lý, mà chất tất cả vào một góc. Sau khi ăn xong bữa tối, chờ Nguyên Bá Thư rời sân đi tản bộ, hắn mới cùng Tống Thanh Hàn xử lý những hương liệu đó.
Lần này Võ Đại Hổ đi hái không chỉ có hương liệu, mà còn hái được không ít quả đường, đủ để ngâm mười vò rượu quả đường lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play