“Khai đao? Khâu lại?”
Lâm Đại Phú nhẹ giọng lặp lại, thấy Tống Thanh Hàn đang hớn hở thuyết giảng, không truy hỏi ý nghĩa của những từ này, tiếp tục hỏi: “Gần như thế ư? Sẽ ở mãi nơi xa xôi đó sao?”
Tống Thanh Hàn lắc đầu mạnh mẽ, phủ nhận: “Đương nhiên không phải! Đi những nơi xa xôi là để phổ cập kiến thức cơ bản, nhưng nếu nói về sinh hoạt, ta vẫn tương đối muốn ở gần thành trấn, một là yên tĩnh, hai là sinh hoạt tiện lợi, mọi phương diện đều có thể chiếu cố đến!”
Lâm Đại Phú nghe ra lời này của cậu không phải giả vờ, hắn gật đầu suy tư, đột nhiên hỏi: “Trong tình huống nào thì ngươi sẽ lừa gạt người? Kiểu lừa gạt từ đầu đến cuối luôn ngụy trang ấy.”
Tống Thanh Hàn phủ nhận thẳng: “Ta không thích lừa gạt người.”
Lâm Đại Phú ngừng một chút, nói một cách mạnh mẽ: “Nếu nhất định phải lừa thì sao? Sẽ vì nguyên nhân gì mà lừa gạt?”
Vấn đề này dường như rất khó trả lời, Tống Thanh Hàn suy nghĩ mất nửa nén hương rồi mới nói: “Nếu nói dối tốt hơn nói thật với người đó, thì ta có thể sẽ nói dối. Ngoài ra, trong tình huống không gây tổn thương cho người khác, nếu nói dối có lợi hơn nói thật cho chính mình, thì ta cũng sẽ nói dối.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play