Tống Thanh Hàn lắc đầu, giải thích: “Ở trong phòng đợi chán quá, nên ra ngoài hít thở không khí, tiện thể chờ ngươi về.”
Nghe cậu nói vậy, trong lòng Lâm Đại Phú khẽ rung động, đáy mắt hiện lên một tia vui mừng, hỏi: “Ngươi khôi phục trí nhớ rồi?”
Thấy hắn kích động đến mức dường như muốn nhào tới ôm mình, Tống Thanh Hàn vội vàng phủ nhận: “Không, ta không có. Chỉ thuận miệng nói vậy thôi.”
Lâm Đại Phú thấy sự kháng cự trong mắt cậu, như bị tạt một gáo nước lạnh, hắn bỗng dưng bình tĩnh lại.
Tống Thanh Hàn thấy sắc mặt hắn khó coi đi vào, biết mình vừa rồi có lẽ đã làm hắn tổn thương, có chút lo lắng hắn trong cơn tức giận sẽ không cứu Võ Đại Hổ nữa. Cậu vội vàng đuổi theo, cẩn thận quan sát biểu cảm của hắn.
Cho đến khi ngồi vào bàn ăn, Lâm Đại Phú dường như vẫn chưa hoàn toàn bình thường trở lại, đến thức ăn cũng không gắp cho Tống Thanh Hàn nữa.
Tống Thanh Hàn đành chủ động, chọn vài món ăn, gắp hết vào bát Lâm Đại Phú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT