Vương Triều Viên nói chuyện coi như vô cùng không khách khí. Tô Đình Đình tuy dậm dậm chân, nhưng vẫn giấu thân thể mình sau lưng Lâm Đại Phú, chỉ để lộ ra đôi mắt ngấn lệ, nhìn La Hải Vận, cắn cắn môi dưới, tủi thân nói: “La công tử, ngươi đang oán trách ta sao? Cho nên mới cố ý đứng ra ngăn cản việc này?”
La Hải Vận nhẹ nhàng giật khóe mắt, không hiểu ra sao nói: “Ta oán trách ngươi cái gì?”
Tô Đình Đình u oán thở dài nói: “Oán trách ta đã không tiếp tục kiên trì, mà gả cho người khác...”
Nghe lời này của hắn, La Hải Vận trông có vẻ vô cùng kinh ngạc, còn Vương Triều Viên thì cười ha ha lên, chỉ vào Tô Đình Đình nói: “Ngươi lại một lần nữa thay đổi cách nhìn của ta về ngươi. Ta vốn tưởng rằng trước đây ngươi đã đủ không biết xấu hổ, không ngờ ngươi thế mà còn có thể không biết xấu hổ hơn một chút. Không biết lần sau gặp lại ngươi, ngươi có phải đã không còn mặt mũi nữa rồi không!”
La Hải Vận cũng không nhịn được nói: “Tô công tử, ngày thường nếu ngươi không có việc gì khác, không bằng đọc thêm sách một chút, cũng tốt để mở mang kiến thức.”
Thấy Vương Triều Viên và La Hải Vận đều lên tiếng châm chọc mình, Tô Đình Đình dậm dậm chân, kéo Lâm Đại Phú một cái, tức giận nói: “Chúng ta về thôi!”
“Đứng lại!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play