Tống Thanh Hàn bị chọc tức đến bật cười, nhướng mày nói: “Ngươi vừa há mồm thì Mất Hồn Tán, ngậm miệng cũng Mất Hồn Tán. Không biết còn tưởng ngươi rất quen thuộc với Mất Hồn Tán đấy. Vậy ngươi nói thử xem, ăn Mất Hồn Tán vào sẽ có phản ứng như thế nào?”
Người nọ do dự một chút, lắc đầu nói: “Ta có ăn qua đâu, làm sao ta biết?”
“Cho nên ngươi ngay cả Mất Hồn Tán là cái gì cũng không biết, liền tùy tiện kết luận đồ của nhà ta có bỏ thêm Mất Hồn Tán?”
Tống Thanh Hàn bỗng dưng thu lại vẻ mặt, ánh mắt lạnh băng nhìn mấy người của cửa hàng.
Bị Tống Thanh Hàn nhìn như vậy, bọn họ không khỏi rụt cổ lại, vẻ mặt chột dạ.
“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Chúng ta chỉ nói vậy thôi, đâu có phải cố ý. Nhưng hành vi hiện tại của ngươi, chính là cố ý phá hoại việc làm ăn của chúng ta!”
Tống Thanh Hàn khẽ cười một tiếng, khoanh tay nói: “Nha, không ngờ các ngươi còn biết cố ý hay không cố ý đấy. Nếu hành vi vừa rồi của các ngươi không phải cố ý, thì bây giờ ta làm sao lại bị nói là cố ý? Ta chỉ đơn thuần muốn chia sẻ niềm vui với các ngươi thôi. Nếu các ngươi mua đồ của chúng ta, việc làm ăn cùng nhau tốt lên, chẳng phải là tuyệt vời sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT