Võ Đại Hổ không mang theo Tống Thanh Hàn lên núi, tốc độ săn bắn nhanh hơn rất nhiều.
Trước khi Tống Thanh Hàn tỉnh ngủ, hắn đã đánh về một con nai sừng (dã hươu bào).
Con nai này nặng khoảng năm cân, đủ cho hai người ăn được một thời gian.
Hắn cắt lấy phần thịt tươi ngon nhất của con nai, dùng que tre xiên rồi đặt lên lửa.
Chờ thịt gần chín, hắn rải một chút gừng băm và hành thái, thấy mùi thịt nai sực nức, hắn gật đầu hài lòng.
Tống Thanh Hàn theo mùi thơm dậy, vừa lúc gặp Võ Đại Hổ đi vào.
Võ Đại Hổ thoáng nhìn bờ môi cậu, không hiểu sao lại có chút chột dạ, ho khan một tiếng, đưa chén qua, bình tĩnh nói: “Thịt nướng đã chín.”
Tuy Tống Thanh Hàn vừa ăn mật ong, nhưng di chứng của việc ăn nhiều đồ ngọt là vô cùng khao khát ăn chút gì đó cay mặn, nên vừa nhìn thấy xiên thịt thơm lừng trước mắt, cậu đã cầm lấy xiên tre nhét vào miệng không chờ đợi.
Võ Đại Hổ thấy cậu nhìn mình, vội vàng cũng vươn tay cầm một xiên thịt, ăn chậm rãi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT