Dù thế nào, Võ Đại Hổ lại một lần nữa bảo toàn được cái sân kia, đồng thời còn thăm dò được chi tiết của hai đối thủ này. Ít nhất dựa trên sự thật đã thấy, hai người này đều am hiểu cận chiến, cũng không biết mấy người kia có am hiểu viễn chiến hay không.
Tống Thanh Hàn đỡ Hoa Liên trở về, tìm thuốc mỡ giúp hắn bôi. Thấy hắn trông có vẻ buồn bã, cậu tự tay rửa hoàng kim môi cho hắn ăn, an ủi nói: “Chuyện này không trách ngươi, là bọn họ chủ động gây sự. Hơn nữa một chủ một nô đều có võ nghệ trong người, ngươi đánh không lại họ cũng là bình thường.”
Hoa Liên lắc đầu, cắn môi dưới, khẽ nói: “Là tiểu nô quá yếu, việc gì cũng làm không thành, kéo chân sau của các chủ tử...”
Thấy hắn càng nói càng nhỏ giọng, sắc mặt cũng tối sầm lại, Tống Thanh Hàn cân nhắc một lát, dùng giọng thương lượng hỏi: “Hay là chúng ta mở một cửa hàng cho ngươi làm chưởng quầy? Như vậy ngươi một không phải nghĩ đến việc hầu hạ chúng ta, hai cũng có việc làm, lại còn có thể kiếm tiền.”
“Tiểu nô cũng chỉ là giúp chủ phu làm trợ thủ thôi, nào có thể làm chưởng quầy...”
Hoa Liên liên tục từ chối, khuôn mặt nhỏ đầy sự quật cường, dường như rất không hài lòng với hiện trạng của mình.
Tống Thanh Hàn thì lại không mở lời an ủi hắn. Bởi vì loại tự ti xuất phát từ sâu bên trong lòng, chịu ảnh hưởng sâu sắc từ gia đình gốc này, không thể thay đổi được bằng lời nói. Nếu nhất định phải thay đổi, thì chỉ có thể dùng hành động mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT