Dù sao cũng là tiệc trăm ngày của Tiểu Thạch Đầu, nếu quá keo kiệt, trong lòng người làm cha này tự nhiên sẽ băn khoăn. Cuối cùng, Võ Đại Hổ cắn răng, viết tên tất cả những người mà hắn nhớ ở Lưỡng Nghi quán lên thiệp mời. Hắn tin rằng bọn họ sẽ không đến mức không nể mặt một chút.
Sau khi chuẩn bị xong thiệp mời, hai người bắt đầu làm các món quà đáp lễ như bánh mừng và các thứ khác. Để thể hiện sự thành tâm, tất cả đều phải do chính tay họ làm. Một hai phần thì còn ổn, nhưng làm hàng chục, hàng trăm phần thì thực sự rất vất vả.
Hai người bận rộn đến tận khuya, đến khi mệt rã rời mới tắm nước ấm và đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, khi Tống Thanh Hàn thức dậy, phát hiện Nguyên Văn Hiên đã bận rộn trong bếp. Cậu ngẩng đầu nhìn trời, nhíu mày nói: “Văn Hiên, sao con không đến Hồi Xuân Đường?”
Nguyên Văn Hiên do dự một lúc, vẫn nói thật: “Sư phụ và Võ đại thúc không thể lo xuể nhiều việc như vậy. Con muốn ở nhà giúp một thời gian rồi mới đến Hồi Xuân Đường...”
Tống Thanh Hàn sững người, nhìn sân nhà có chút lộn xộn, thầm thở dài.
Nếu trong nhà chưa bao giờ có người hầu hạ thì còn đỡ. Một khi đã quen với việc có gã sai vặt phục vụ, cảm giác tự cung tự cấp đột ngột này thực sự không dễ chịu chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play