Ánh mắt Tống Thanh Hàn hờ hững, như thể đang nhìn một cái xác chết, nhìn Địch Tố, chậm rãi nói: “Ngươi không xuống tay được, rốt cuộc ngươi yêu nhất vẫn là chính mình, làm sao có thể tự tay hủy hoại cuộc sống của chính mình?”
“Cho nên, thứ thuốc ta hạ, cũng không có tác dụng gì khác, bất quá chỉ là thêm một chút phiền toái nhỏ cho cuộc sống của ngươi mà thôi.”
Cậu nhặt dao găm lên, đứng dậy, nói với Võ Đại Hổ: “Xong rồi, đi xem tình hình của Hoa Liên đi!”
Võ Đại Hổ gật đầu, liếc nhìn Địch Tố đang che mặt khóc thút thít, trong lòng không hề có chút dao động nào. Hắn đi theo Tống Thanh Hàn rời đi.
Không biết đã bao lâu trôi qua, Địch Tố cuối cùng cũng lộ ra đôi mắt sưng đỏ dưới tay. Hắn thất thần ngẩng đầu nhìn bầu trời, lẩm bẩm: “Thật sự là ta sai rồi sao? Ta chỉ muốn Đại Hổ sống tốt hơn một chút, làm cho phu quân cũng vui vẻ hơn thôi, làm sao lại thành ta sai rồi?”
Chợt một vệt sao băng trắng sáng vụt qua, trên bầu trời xám xịt thật không bắt mắt, nhưng lại khiến người ta không thể bỏ qua.
Sắc mặt Địch Tố thay đổi, phẫn nộ nói: “Là ngươi sai! Ngươi đã chết rồi tại sao còn muốn quấn lấy ta! Nói! Tất cả chuyện này đều là do ngươi làm đúng không?! Từ khối nhọt đó, đến Tống Thanh Hàn, đều là ngươi sắp xếp để trả thù ta đúng không?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play