Ân Huệ ngồi bên khung cửa sổ, mắt lại một lần nữa hướng ra ngoài. Trời đã dần buông tối, vậy mà Hành ca nhi vẫn còn say ngủ chưa tỉnh.
Nàng khẽ nghiêng đầu, nhẹ giọng hỏi phu quân:
“Hay là để nhũ mẫu gọi con dậy đi? Đến muộn yến hội bên kia cũng không tiện đâu.”
Ngụy Chiêm tay cầm quyển sách, cũng thuận mắt nhìn ra ngoài, rồi lại bình thản cúi đầu tiếp tục đọc:
“Không cần vội.”
Đi sớm thì cũng chỉ để cùng các huynh đệ trò chuyện, chi bằng để con trai ngủ thêm một lát.
Lời vừa dứt, bên ngoài truyền vào tiếng Kim Trản đầy vui mừng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play