Bà mụ Chu cũng đang cảm thấy kỳ quái. Nếu nói là một loại hình phạt, thì nơi nào chẳng có nước để dìm người, cớ gì phải mang về ngâm ở trong hồ trong sân nhà họ, thật sự rất lạ. Bà mụ Chu hoài nghi, liệu Liễu thị có giấu thứ gì ở trong hồ hay không, mà Hoa thống lĩnh thật ra là phái Thẩm Xuân đến để vớt?
Nhưng nếu là vớt, thì cũng không cần Thẩm Xuân đích thân xuống nước... Ngày ấy bà nhìn từ xa, Thẩm Xuân bị vớt lên đã bất tỉnh nhân sự.
Đầu óc Thẩm Đường hỗn loạn trong chốc lát, những manh mối rời rạc bị cậu bỏ qua dần dần được xâu chuỗi lại với nhau. Hoa Hạng Minh thân là thống lĩnh thị vệ Đông Cung, nếu không phải hai người có tư tình ám muội, thì Hoa Hạng Minh sao lại có thể nghe lời của ai răm rắp như thế?
Cậu vừa trở về trong thân thể của đại công tử, trùng hợp thay, Thái tử cũng đã tỉnh…
Thẩm Đường trong lòng có một phỏng đoán, nhưng phỏng đoán này có chút quá mức kinh hãi, khiến cậu nhất thời có chút khó tin.
Lúc này, bà mụ Chu lại nói: “Còn một chuyện nữa, ngày ấy Liễu thị ăn cây táo rào cây sung, thế mà lại mang theo một số kẻ trộm vào phủ, cậy tung căn nhà chứa đồ hồi môn của phu nhân. May mắn người của thống lĩnh phủ đến kịp thời, ngăn chặn được những kẻ trộm đó. Tuy không mất gì, nhưng ổ khóa đã bị phá hỏng. Công tử có muốn đi xem, hoặc là đổi sang nơi khác cất giữ?”
Thẩm Đường hoàn hồn, tạm thời kìm nén những suy đoán cuồn cuộn trong lòng: “Được, ta đi xem ngay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT