Chén Nhỏ chớp chớp mắt: “Công tử thưởng ta mà.”
Thẩm Đường quả thực khó tin, cậu sao có thể thưởng thứ này cho người khác! “Thưởng ngươi khi nào?”
Chén Nhỏ nghĩ nghĩ: “Chính là hôm đó, một tiểu nha hoàn đụng phải giá cổ vật, làm vỡ cái bình mà phu nhân tặng sinh nhật công tử, suýt chút nữa đè trúng Tiểu Điệp. Sau đó Tiểu Điệp đi thu dọn mảnh sứ vỡ lại bị đứt tay, Trản Nhi tỷ tỷ liền bảo ta đến thu dọn. Ta quét mảnh vỡ thì phát hiện bên trong mảnh sứ có khối ngọc bội này, lúc đó trông hơi bẩn… Công tử liền nói bỏ đi, ta nếu thích thì cầm đi chơi.”
Trước đây Liễu Ngọc Phất quản gia, Cam Lâm viện vẫn luôn rất nghèo, hạ nhân cũng không có gì lộc. Chén Nhỏ rửa sạch mới phát hiện không phải bẩn, mà là khối ngọc bội này vốn dĩ màu đen tuyền. Tuy rằng bề ngoài bình thường, nhưng dù sao cũng là một khối ngọc, Chén Nhỏ vẫn rất quý trọng, ngày Cam Lâm viện cháy cũng không quên mang theo.
Lúc này hắn nhìn Thẩm Đường, rồi lại nhìn ngọc bội, rồi lại nhìn Thẩm Đường, cảnh giác dùng tay che ngọc bội lại. Công tử sẽ không đổi ý, muốn đòi lại chứ… Đã là người sắp làm Thái tử phi, tương lai làm Hoàng hậu, sao còn nhỏ mọn thế QAQ
Nhưng mà, nhưng mà… Hôm nay là ngày lành của công tử, nếu công tử thật sự muốn, thì… thì hắn coi như tùy lễ vậy…
Thẩm Đường toát mồ hôi, cậu nhớ ra rồi. Lúc đó cậu vẫn là Tiểu Điệp, ngày đó cậu quả thật nhìn thấy có thứ gì đó trong mảnh sứ vỡ, nhưng vì tay bị cắt nên quay về phòng vẽ bùa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play