Cùng lúc đó.
Trong lúc Phó Bồi Uyên thẩm vấn Trần Viên, Phó Cảnh Việt vẫn ở phim trường túc trực bên cạnh Việt Từ. Lần này Giản Dã cũng đi cùng, nhưng hiếm thấy là Phó Nguyên Giản ba người không hề xảy ra mâu thuẫn. Nguyên Tiếu cố ý lẩn tránh Việt Từ, thái độ khác thường là ngoài thời gian quay phim hoàn toàn không đi tìm anh ấy để luyện tập diễn xuất. Còn Phó Cảnh Việt thì từng bước theo sát Việt Từ, một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm không rời, ánh mắt tham luyến đến mức không dám chớp, hoàn toàn như thể xem một giây cũng là thiếu.
Giản Dã đứng bên cạnh nhìn mà nghẹt thở, mặc dù Phó Cảnh Việt ăn đậu hũ Việt Từ khiến hắn rất khó chịu, nhưng thấy đối phương có bộ dạng như sống không còn bao lâu nữa thì lại càng khó chịu hơn. Hắn chọc nhẹ bạn mình, không khỏi khuyên nhủ: “Mày có cần phải bày ra bộ dạng sắp chết như thế không? Mày cứ chắc chắn là không có đường lui, không thèm giãy giụa một chút nào sao?”
Phó Cảnh Việt cười khổ: “Là tao đã quá khinh suất, chuyện này hoàn toàn là tự mình đụng vào họng súng. Còn giãy giụa… Mày biết không, tao đã từng cười Thanh Khê yêu đương quá dễ dãi mà không biết trời cao đất dày, cũng từng coi Việt Từ như mìn mà tránh còn không kịp. Nhưng chỉ có tiếp cận cậu ấy, trêu chọc cậu ấy mới có thể hiểu, cậu ấy hoàn toàn là một đóa anh túc, dính vào rồi thì khó lòng dứt ra được.”
Hắn nhắm mắt, khóe môi tràn ra vài phần chua xót: “Tao rất nể phục sự kiên định của Thanh Khê khi theo đuổi Việt Từ. Cậu ta là nghé con mới sinh không sợ cọp, lại càng không hiểu rõ năng lực và thủ đoạn của tiểu thúc, cho nên mới có thể gian khổ giãy giụa. Nhưng tao thì rõ, chính vì quá rõ nên mới hiểu, từ khi thích Việt Từ, tao đã ở trong một cuộc tranh lôi, đi dây, chỉ cần hơi sơ ý là có khả năng tan xương nát thịt.
Tiểu thúc tuyệt đối không dung thứ cho bất kỳ yếu tố bất ổn nào quanh Việt Từ. Khả năng chiếm hữu của ông ấy mạnh đến mức mày không thể tưởng tượng nổi. Hơn nữa tao lại là kẻ trông coi mà tự trộm, điều này không nghi ngờ gì là đã phạm vào điều cấm kỵ của ông ấy. Một khi ông ấy phát hiện, kết cục của tao chắc chắn còn tệ hơn cả Thanh Khê.”
Hắn nghiêng đầu liếc nhìn Giản Dã đang trầm mặc, kéo kéo môi buồn cười nói: “Nhìn thấy tình địch bị loại bỏ, chẳng lẽ mày không nên vui vẻ sao, sao lại có bộ dạng này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play