Sáng hôm sau.
Trần Viên dưới sự dẫn dắt của Đoạn đặc trợ gõ cửa phòng Tổng giám đốc. Cô bước từng bước nhỏ chậm chạp tiến vào, nơm nớp lo sợ nhìn người đàn ông đang vùi đầu trước bàn làm việc. Nghe thấy động tĩnh, Phó Bồi Uyên ngẩng đầu khỏi đống công vụ phức tạp, hai tay đan vào nhau đặt trên bàn. Đôi mắt đen của hắn lạnh lùng không chút gợn sóng, nhưng chỉ liếc nhìn đã khiến cô không khỏi giật mình.
Nếu là Việt Từ ở đây, có lẽ sẽ trêu một câu rằng “Vòng tròn lớn viên với tiểu Viên Viên chạm mặt”, nhưng hắn không ở đây, ngoại trừ hắn ra cũng không có người thứ hai có thể chống lại áp lực do Phó Bồi Uyên tạo ra. Trần Viên chỉ cảm thấy tim đập thình thịch, một mặt cố gắng trấn an mình rằng “không làm chuyện trái lương tâm không sợ Tam gia tra”, mặt khác bị đôi mắt đen sâu không lường được của người đàn ông nhìn chằm chằm vẫn không kìm được mà loạn nhịp, khó có thể bình tĩnh.
Cô há miệng, lúc này đột nhiên rối rắm không biết nên xưng hô với người đàn ông trước mắt thế nào, gọi Tổng giám đốc hay gọi Tam gia? Đoạn đặc trợ đều gọi Tam gia, có phải cô cũng nên gọi như vậy không? Nhưng đây là công ty, xưng hô Tam gia e rằng không chính thức, hay là gọi Tổng giám đốc sẽ thích hợp hơn?
Đã đến lúc này rồi mà còn suy nghĩ đến những chuyện lộn xộn vẩn vơ, Trần Viên thấy thất vọng về chính mình. Lúc này cô vô cùng nhớ Việt ca của mình, nhưng cứu binh không xuất hiện, cô đắn đo mãi, cuối cùng chỉ có thể cố nén tâm trạng bất an, khô khan hỏi:
“Ngài tìm tôi có chuyện gì ạ…”
Phó Bồi Uyên nhìn vẻ khẩn trương của cô, giọng trầm thấp không chút gợn sóng: “Ngồi xuống, thả lỏng thần kinh, kể lại mọi chuyện liên quan đến Việt Từ ngày hôm qua, từng ly từng tí một.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play