Tiền Chung Nhạc đi thẳng, không hề liếc mắt về phía đó, dường như cũng như những người khác, hoàn toàn không biết mục đích bà Lý Nhị Ni đến đây là gì.
Nhìn thấy Tiền Chung Nhạc ở cuối hàng, Lý Nhị Ni theo bản năng bắt đầu đánh giá anh. Dáng người gầy gò, cao lêu nghêu, da dẻ trắng trẻo, xuống nông thôn đã gần một tháng rồi mà vẫn chưa đen đi. Nhìn là biết không phải người có thể làm việc, đúng là một kẻ vô dụng.
Lý Nhị Ni bĩu môi, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét. Không biết cái con bé đoản mệnh kia bị điên cái gì, lại để ý một gã vô dụng như thế. Chắc là thèm khát thân phận người thành phố của anh ta đây. Nhưng người thành phố xuống nông thôn thì có ích lợi gì, chẳng có tác dụng gì sất. Trong mắt bà ta, anh thanh niên trí thức Tiền này còn chẳng bằng cả thằng Vương Lại Tử. Mỏng manh thế này, tốt nhất là bị cảm một trận rồi chết luôn cho rồi, để con tiện nhân kia thành góa phụ, xem nó còn dám làm hại nhà họ Chu nữa không!
Trong lòng bà ta nghĩ như vậy, nhưng khuôn mặt già nua lại nở nụ cười tươi như hoa cúc. Bà ta xuyên qua đám người, chắn đường Tiền Chung Nhạc đang đi ở cuối cùng, cất tiếng gọi đầy nhiệt tình: "Anh thanh niên trí thức Tiền!"
Tiếng bà ta gọi làm mọi người xung quanh vội vàng tản ra. Một vài người nhìn Tiền Chung Nhạc với ánh mắt đầy đồng tình.
Tiền Chung Nhạc không đáp lại bà ta, đôi mắt đen trắng rõ ràng lẳng lặng nhìn bà, không nói một lời. Bị đối xử lạnh nhạt như vậy, người bình thường sẽ cảm thấy xấu hổ, nhưng những chuyện đó không hề tồn tại với Lý Nhị Ni. Sống bấy nhiêu năm, bà ta còn không thể nắm thóp được mấy đứa trẻ này à?
Nụ cười trên mặt bà ta không hề thay đổi, vẫn tiếp tục dày mặt nói: “Anh thanh niên trí thức Tiền không hổ là người thành phố, quả nhiên cao ráo và lịch sự.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play