Ở phía xa, Đan Đường ngồi trên lưng ngựa, nhìn về hai bóng người đứng sát nhau bên ngoài nhà gỗ.
Một kẻ hạ nhân mặc áo thái giám, chẳng chút quy củ giơ mười ngón tay múa may trước mặt người kia. Vị đế vương vốn chẳng bao giờ cười đùa tùy tiện khẽ nhếch khóe môi, thì thầm gì đó, khiến tiểu thái giám đang khoa tay múa chân lập tức ỉu xìu.
Nhìn qua tưởng chẳng có hành động thân cận nào, nhưng Ôn Hi dám chắc, chưa từng ai dám làm càn trước mặt hoàng thượng như thế.
“Nhìn gì thế?” Một giọng nói vang lên bên cạnh.
Ôn Hi giật mình tỉnh táo: “Dây Cung ca ca.”
Quân Huyền cũng thấy hai người ở xa, cười nói: “Hi Nhi lưu luyến không rời thế kia, ngược lại khiến bổn vương trông như kẻ chẳng biết điều. Có lẽ nên để Hoàng Thượng đích thân tiễn Đan Đường quận chúa về mới phải.”
Ôn Hi mặt ửng đỏ: “Dây Cung ca ca lại trêu ta. Ta chỉ thấy lạ vì Hoàng Thượng hiếm khi ôn hòa như vậy. Trước đây… trước đây ngài…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play