Nguyệt Phật Linh chẳng hiểu Quân Huyền bị trúng gió gì, cúi đầu nói: “Đan Đường quận chúa ở ngay trong kia, Vương Gia cứ tự nhiên.”
“Khoan đã.” Quân Huyền thấy nàng định rời đi, đáy mắt lóe lên vẻ không kiên nhẫn, nói: “Dù bổn vương và ca ca nàng có giao tình tốt, coi Hi Nhi như muội muội ruột, nhưng nam nữ có khác. Ngươi vào trước nói với Hi Nhi một tiếng. Nếu nàng đồng ý, bổn vương mới vào.”
Nguyệt Phật Linh liếc nhìn Quân Kính ở đằng xa, lòng thầm bực bội.
Ngày nào cũng vậy, cầm một phần tiền lương mà phải làm việc cho cả lão bản lẫn người lão bản thích.
Nàng bất đắc dĩ bước vào nhà gỗ, nói: “Đan Đường quận chúa, Hoàng Thượng và Lục Vương Gia đến rồi. Lục Vương Gia muốn đưa ngươi đi. Hiện giờ ngươi thấy khá hơn chút nào chưa? Có muốn đi cùng Lục Vương Gia không, hay đợi tỳ nữ của ngươi đến?”
Ôn Hi hơi kinh ngạc: “Hoàng Thượng đích thân đến? Vậy mà lại khiến Hoàng Thượng bận tâm. Ngươi qua đây đỡ ta ra ngoài.”
Nguyệt Phật Linh vừa định đưa tay, chợt nhớ ra lúc nãy Đan Đường quận chúa cực kỳ bài xích Du Hoài Trạch, sợ làm nàng hoảng, vội rụt tay lại, vò đầu bứt tai nghĩ cách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT