Chuyện này vốn dĩ không phải do hắn làm, lẽ nào nên nói hắn bạc bẽo đến đáng sợ?
Nhưng chẳng lẽ bắt một người bị hại vô tội phải rơi nước mắt đồng cảm mới là đúng hay sao?
Dương Vũ đột nhiên cảm thấy một sự bất lực đến cùng cực, một lúc lâu sau, ông mệt mỏi phất tay: “Thôi, em đi đi.”
Kỳ Chu Miện xoay người rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT