May quá, suýt nữa thì đến không kịp.
Lương Thanh Tứ thu hết vẻ mặt của Nguyễn Diệc Thư vào đáy mắt, nét mặt không đổi, vẫn ôn hòa nói: “Diệc Thư, tôi đi trả chìa khóa cùng em.”
Giọng nói ấm áp như ngọc vang lên trong không khí, tai Nguyễn Diệc Thư bất ngờ đỏ ửng.
Người mà Nguyễn Diệc Thư thầm yêu cũng là kiểu nam thần ấm áp như vậy, thế nên những lời cay nghiệt thốt ra từ một người hiền lành như thế mới là chí mạng nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT