Sao có thể, Dạ Dao Quang thật sự không muốn mở miệng, nhưng rất nhiều lúc hiện thực chính là tàn khốc như vậy: “Văn cô cô, thân thể của cô đã là nỏ mạnh hết đà, nếu không trị liệu, sống không quá hai năm...”
Dạ Dao Quang không lừa gạt một chữ nào. Văn cô cô có thể sống đến bây giờ thật sự đã là rất khó rồi. Nếu không loại bỏ khối cứng rắn kia, cho dù nàng có dốc hết sức bồi bổ cơ thể Văn cô cô, nàng cũng không chống đỡ được quá hai năm.
Văn cô cô nghe vậy, ngón tay đang nắm chặt vai Văn Du không khỏi đột nhiên siết chặt. Sự bi thống tuyệt vọng ấy bao phủ lấy thân mình yếu đuối của nàng, phảng phất như một người đứng trên vách đá vực sâu, chịu đựng mưa gió bão táp, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị diễn tấu đến tan thành mảnh nhỏ.
“Cô cô, chất nhi cầu xin ngài, ngài hãy đồng ý đi.” Văn Du “thịch” một tiếng quỳ gối trước mặt Văn cô cô, cơ thể hắn đều đang run rẩy.
“Du ca nhi...” Văn cô cô vội vàng ngồi xổm xuống, muốn kéo Văn Du dậy, nhưng Văn Du là nam tử, cơ thể Văn cô cô vốn yếu đuối, nàng làm sao kéo nổi. Cuối cùng nàng đơn giản ngã ngồi trước mặt Văn Du, một tay ôm Văn Du vào lòng, cũng mặc kệ những người khác ở đây, khóc đến tê tâm liệt phế.
Không có chửi rủa, không có nguyền rủa, không có chỉ trích, chỉ có tiếng khóc phát tiết sự tuyệt vọng khiến người nghe bi thương.
Văn Du cũng ôm lại Văn cô cô, cùng nàng khóc. Kể từ khi xác thực được dụng tâm của người kia, cô cô nàng dường như đã chết lặng, không khóc không làm loạn, vẫn luôn đè nén tất cả cảm xúc trong lòng. Bọn họ đều sợ hãi một ngày nào đó cô cô ngủ thiếp đi rồi sẽ không tỉnh lại. Nếu không có sự lo lắng này, hắn cũng sẽ không vừa hết năm liền vội vàng mang cô cô đến tìm Dạ Dao Quang. Hiện tại cô cô có thể khóc được cũng tốt, đã khóc xong, buông bỏ tất cả đau khổ, mới có thể có được tân sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT